_ Công an thật á .... :O
_ Cà rốt . Đương nhiên đùa rồi ... Thế cũng phải hỏi ... ( cười ngất )
_ Mà xoắn là cái gì anh .
_ Ui rời .... Xoắn mà không biết là gì .... Thôi về tự tra từ điển .... Chẹp ... 9x gì mà không biết từ xoắn ... Mà thôi chết rồi ....
Chiếc xe phanh kít lại .
_ Mà em tốt nghiệp phổ thông chưa ?
_ Anh yên tâm ... ... Anh ko phải vào tù vì quan hệ với trẻ vị thành niên đâu .
_ Có thật không ?
_ Anh hỏi hay thật . Có lẽ em phải giải 1 bài đạo hàm tích phân trước rồi mới lên giường ngủ với anh.
_ Anh vẫn không yên tâm lắm ... Thế lớp 12 học những môn gì ?
_ Toán Lí Hóa ... Văn Sử Địa ... giáo dục công dân ... ngoại ngữ mĩ thuật hát nhạc ....
_ ( Đếm đếm ) ờ ờ đủ 11 rồi ... Thôi ... Đi tiếp ...
_ Lớp 12 học hát nhạc .... thế cũng đòi đố ... hehe ... ơ mà bây h đi đâu anh ?
_ Nhà nghỉ . Chứ em định ra công viên rải chiếu ngủ với nhau chắc .
_ Em có ngốc đâu nhở . ý em là nhà nghỉ nào ?
_ Nhà nghỉ này ... _ Chiếc xe đỗ xịch .
Nhà nghỉ Cẩm Linh .
Nó ngước lên đồng hồ quầy lễ tân . Bây giờ là 10h .
Cuộc đời nó sắp rẽ sang 1 hướng khác . Nó sắp thành đàn bà .
........................
Lúc anh đi vào nó , nó chẳng cảm thấy gì hết , chỉ thấy đau , rất đau , và bắt đầu ra máu .
Tay nó bấu chặt vào tấm ga trải giường màu trắng . Anh hơi hốt hoảng , vội vàng ra ngay .
_ Đây là lần đầu hả ... Anh cứ tưởng ....
Nó thấy tủi thân 1 chút , 1 vài giọt nước mắt khẽ chảy
_ Không sao đâu anh ạ , anh cứ tiếp tục đi ...
Lần này anh có vẻ nhẹ nhàng hơn . Bàn tay anh lướt nhẹ trên cơ thể nó , vuốt ve xoa dịu nó .
Nó chỉ nhắm mắt lại và chảy nước mắt . Những hình ảnh thoáng qua trong đầu nó . Người con trai mà nó yêu .
Bố nó . Mẹ nó . Và cái gia đình nhỏ sắp tan vỡ ....
Còn trong đầu anh nghĩ gì ? Nó chẳng thể đoán đc .
Anh có vẻ khá thành thạo . Nó không bị đau nữa . Nó tự hỏi đây là lần thứ bao nhiêu của anh ....
....
Anh đưa tay quệt những giọt nước mắt âm ấm của nó , khẽ vuốt những sợi tóc mai ướt đẫm mồ hôi trên trán nó . Mọi cử chỉ của anh đều nhẹ và dịu dàng .
Anh nằm xuống giường . Với tay kéo cái chăn đắp kín người nó . Mắt anh nhìn lên trần nhà .
_ Có đau lắm không .... _ Mắt anh không hề rời khỏi cái trần nhà .
Nó cười và lắc lắc cái đầu :
_ Không anh ạ ... Anh làm rất tốt ... Cảm ơn anh ...
_ Thôi đi đừng giả vờ .... Lần đầu chẳng mấy khi dễ chịu đâu ...
Ngập ngừng 1 lúc .
_ Tại sao em phải làm thế này ?
Nó cố tình tránh câu hỏi của anh
_ Không mà , không giả vờ đâu . Anh làm tốt thật đấy . Lần sau em sẽ thưởng cho anh thêm 2000 nữa , ra kia mua bánh mì Sài Gòn ăn ... hehe ...
Anh này ngây thơ dính bẫy luôn
_ Khiếp người đâu mà ki ... Lao động cật lực như thế mà trả công rẻ mạt ... 2000 của em gửi xe còn chả đủ ...
_ 4000 chứ , anh không biết cộng ah _ Nó to tiếng , giả vờ quát .
_ 4000 cũng chả đủ _ Anh cũng to tiếng .
_ Thôi được .. _ Nó dịu giọng _ Nếu anh thik ... Em sẽ thưởng cho anh cả cái áo khoác của em ...
Nó nói và chỉ vào cái áo khoác vứt lăn lóc tận ngoài cửa .
_ Cái áo của cô tôi mang về chắc để lót nồi ?
Nó lừ mắt :
_ Hơn 400 đấy bố ạ .
_ Ah ... _Anh cười _ ... Với cái giá đó thì còn có thể dùng lót ổ cho con Silip nhà anh . Nhưng nó không thik màu đỏ lắm . Nó sẽ tè ra đó mất ...
_ Nhà anh nuôi chó ah ... Tên hay quá nhỉ ... Anh cũng thú vị đấy ...
Nó cười ngặt nghẽo 1 lúc .
_ Tiền không lấy .... Áo khoác không lấy ... _ Nó gãi gãi _ Thế anh thik lấy cái gì ?
Nó quay sang anh chớp chớp mắt .
_ Ah, anh có thể lấy tạm cái váy kia ... _ Anh chỉ cái váy vứt ở 1 xó khác của căn phòng .
Nó đùa :
_ Ôi anh cũng thik mặc váy ah ... ( Chớp chớp ) ... Nhưng chân anh nhiều lông thế kia mặc sẽ xấu ... Hehe ...
_ Không anh mang về cho mẹ anh mặc chứ . Chân mẹ anh đẹp lắm . Chắc bà sẽ rất gợi cảm trong bộ váy của em :> Còn anh hôm nào anh sẽ đi mua 1 cái như thế nhưng to gấp đôi ... hehe ... May ra mặc vừa ...
_ Anh đúng là mặt dầy ...
Nó thò tay ra ngoài nhổ ngoéo 1 cái râu trên cằm anh
_ Chết nè .... Cái đồ mặt dầy ...
_ Áaaaaa... Đau ... Ờ nếu đồng ý rồi thì tí về anh lấy luôn ... hiiiiiiiiiiiiii
Nó nằm cạnh anh trên giường . Cùng cười đùa . Mặc dù nó chưa biết tên anh , và anh cũng thế . Nhưng ở anh nó có 1 thứ cảm giác rất ấm áp và thân thuộc . Có lẽ nó đã gặp anh từ kiếp trước . Hoặc kiếp trước nữa .
Nó mông lung suy nghĩ và không nói gì nữa . Và anh cũng im lặng . Thôi cười đùa . Anh chợt như phát hiện ra .